(Stucky/Oneshot) Once you wake up

ONCE YOU WAKE UP

Author: Ryou Yellow

Disclaimer: Nhân vật trong fic thuộc về nhau và về người tạo ra họ.

Pairing: Steve Rogers/ Bucky Barnes

Status: Completed.

Rating: K

Note: Mình viết cái này trong nửa tiếng đó huhuhu các mẹ ném đá thoải mái =(((((( Lấy ý tưởng từ phần credit của Civil War nên spoiler cho các bạn chưa xem phim.

_________________

Steve không thể ngăn bản thân mình ngừng nghĩ và hối lỗi. Sau mọi chuyện đã xảy ra, khi mọi thứ cuối cùng cũng lặng xuống và anh nắm được một vài phút yên bình nhỏ nhoi, cảm xúc lại trào lên trong anh. Hỗn loạn và bối rối.

Steve nhớ khi anh bước vào căn hộ của Bucky. Căn phòng thật nhỏ, đơn sơ và chỉ đủ những gì cần có. Chăn nệm thành một mớ nhàu nhĩ, như thể chủ nhân của nó đã vật vã lắm khi chìm vào giấc ngủ. Anh bước đến bên cái tủ và lật mở cuốn sổ trên đó. Trông nó như một cuốn sổ ghi chép bình thường, những việc vặt vãnh trong ngày.

Và Chúa ơi, Steve cảm thấy như có một cục gì đó nghẹn ứ trong cổ họng mình. Nặng nề và khó chịu làm sao. Bên cạnh những dòng chữ ngày – tháng – năm ở mỗi trang viết, anh lại thấy một dòng nhỏ ghi tên mình ở đó. “Steve G. Rogers” – những con chữ nho nhỏ tỉ mỉ cho thấy người viết đã cẩn thận và nắn nót như thế nào. Steve nghĩ, “Bucky” dường như lại trở về là Bucky khi xưa trong cái cách cậu ấy viết chữ.

Và ở trang đầu của cuốn sổ, được ghim lại bằng một cái kẹp màu xanh nước biển, là tấm hình của chính anh. Trang phục Captain America xanh – đỏ – trắng. Khuôn mặt kiên nghị và chính trực – biểu tượng nước Mỹ. Một bức hình dễ dàng mua được ở bảo tàng.

Steve thầm nghĩ: Đã bao nhiêu lần Bucky nhìn vào tấm hình của anh và vật vã với mỗi kí ức cậu ấy nhớ ra? Đã bao nhiêu lần Bucky viết và nhẩm đọc tên anh như một cách giữ mình tỉnh táo khỏi cơn đau đầu dữ dội? Và trên tất cả, Bucky đã nhớ ra anh. Cậu ấy đã có lại mọi kỷ niệm họ bên nhau và về những tháng ngày tươi đẹp xưa cũ. Nhưng đồng thời – Steve đau lòng vô cùng, cậu ấy cũng nhớ kỹ tất cả những việc mình làm trong hơn bảy thập kỉ qua. Những gương mặt với ánh mắt kinh hoàng nhìn lên cậu; những con người co rúm run sợ dưới bàn tay lạnh băng của cậu; những tiếng van lơn thảm thiết vang lên khi cậu dứt khoát tước đi mạng sống khỏi tay họ.

Ôi thân yêu của tôi, giá mà tôi có thể san sẻ cùng em những gánh nặng mà em phải chịu.

Steve nhớ đến quay quắt hình ảnh Trung sĩ James Barnes của những năm 40s. Anh nhớ nụ cười bừng sáng của cậu – nụ cười đã làm biết bao cô gái chết mê, nụ cười anh đã bao lần vẽ lại trên trang giấy. Steve tự hỏi những trang vẽ đó giờ ở đâu, để anh có thể nhìn lại khuôn miệng tươi tắn ấy một lần nữa. Vì hình ảnh mà Steve nhớ cứ luôn mờ mịt và mỏng manh như thể nó sẵn sàng tan biến sau một giây, và anh thì không muốn Bucky tuột khỏi tay anh lần nữa.

Steve nhớ đôi mắt to long lanh của cậu. Đôi mắt ấy rất có hồn, và Bucky biết rõ cách để tận dụng nó. Như cái cách cậu mở to mắt hào hứng khi gặp chuyện gì đó vui vui, luôn luôn truyền cảm hứng cho người khác. Như cái cách hàng mi dài của cậu cụp xuống và đôi mắt cậu liếc một cách nhẹ nhàng, nó luôn gây cho Steve một cảm giác kỳ cục như bị thứ gì đó nhẹ nhàng cọ vào lồng ngực. Nó khiến Steve rung động trong một giây kỳ quái. Hay đẹp hơn nữa là khi đôi mắt  cậu chỉ chăm chú nhìn anh – Steve phải thừa nhận. Khi Bucky luôn dõi theo anh bằng ánh mắt đầy tin tưởng và khích lệ, dịu dàng vỗ về anh theo cái kiểu “Tớ sẽ luôn ở đây vì cậu mà”, như thể dù anh có tham gia bao nhiêu trận chiến, chịu bao nhiêu vết thương mà chẳng mất lâu lắm sẽ lành, Bucky sẽ luôn ở đó, là nhà của anh, là nơi chốn cuối cùng anh dựa dẫm và luôn đẩy bước chân anh về phía trước.

Bucky đã hy sinh thật nhiều vì anh. Quá nhiều, đến mức nó khiến lòng Steve nặng trĩu vì nuối tiếc và day dứt.

Steve nhắm mắt lại, tay khẽ vuốt ve lên bề mặt thủy tinh lạnh lẽo. Anh sẽ chăm sóc Bucky, sẽ bù đắp cho cậu thật nhiều cho suốt những năm tháng chỉ có đau đớn và tra tấn, cho những khi cậu thét gọi tên Steve từ sâu trong khu nghiên cứu của Hydra một cách tuyệt vọng. Anh sẽ để cậu ngồi dưới ánh nắng, quen dần với hơi ấm như cái cách ngày xưa Bucky luôn lôi kéo Steve ngồi ngắm hoàng hôn. Anh muốn cắt tóc cho Bucky, và để cái kiểu hồi đó cậu hay để. Gọn gàng và điển trai, không có gì che khuất đôi mắt cậu được nữa.

Và còn vì Steve chả thích cái style “Chiến binh Mùa đông” ấy tí nào. Nó khiến Bucky trông rõ là ủ rũ, buồn bã và đen tối. Như thể cậu vẫn chưa thức tỉnh khỏi cơn ác mộng đằng đẵng suốt 70 năm và vẫn luôn đắm chìm trong những kí ức tồi tệ. Và đó thì tất nhiên là điều Steve không hề muốn chút nào.

.

Và trước khi cái “sẽ” ấy đến, Steve sẽ ngồi đây, bên ngoài buồng đông lạnh nơi Bucky đang ngủ và giữ cho giấc ngủ của cậu được yên ổn (bằng một cách thần kỳ nào đó khi hai người cách nhau hẳn một tấm kính dày). Hiển nhiên Steve không hề muốn nhét Bucky lại trong cái lồng kính chết-tiệt này như cái cách bè lũ Hydra làm với cậu ngày xưa. Nhưng Bucky muốn thế, “để tớ không thể tổn thương ai nữa”, chân thành đến mức khiến Steve xót xa. Và mặc cho một nửa gào thét trong lòng “Cậu ấy không đáng bị như vậy!”, Steve vẫn nghe theo ý muốn của Bucky, đặt cậu vào trong giấc ngủ say một lần nữa, hôn lên trán cậu và dừng thật lâu trước khi cánh cửa buồng đông lạnh kéo lên, ngăn cách Bucky và anh.

END.

 

 

6 bình luận về “(Stucky/Oneshot) Once you wake up

  1. thực sự là rất hay ạ . đọc xong feeling ầm ầm luôn ấy ko hold lại đc T^T xót cho Steve vs Bucky quá T^T. e cực thích đoạn Steve muốn cắt tóc cho Bucky bởi k muốn nhìn kiểu tạo hình chiến binh mùa đông u ám ấy nx. fan thì lúc nào cx thích concept chiến binh mùa đông bởi nó rù quyến ngầu lòi nhưng thực sự đối vs Steve thì đó lại mang đến cho Bụky vẻ u ám và buồn bã , khiến cho bucky k còn là bucky của ngày xưa nx, k còn là một Bucky hào hoa tràn đầy sức sống vs mái tóc ngắn và đôi mắt xanh trong veo hút hồn. Steve chắc chắn là k muốn như vậy rồi nhỉ 🙂
    cuối cùng thì e rất cảm ơn chị vì đã viết fic này ❤

Emo : ❀◕ ‿ ◕❀   ❁◕ ‿ ◕❁   (◡‿◡✿)   (✿◠‿◠) ≥^.^≤   (>‿◠)✌   ≧✯◡✯≦✌   ≧◠◡◠≦✌   ≧'◡'≦   =☽   ≧◔◡◔≦   ≧◉◡◉≦   ≧✯◡✯≦   ≧❂◡❂≦   ≧^◡^≦   ≧°◡°≦ ^o^ ^.^ ᵔᴥᵔ ^^ (°⌣°) ٩(^‿^)۶ ٩(͡๏̮͡๏)۶ (•‿•) (^L^) (>‿♥) ♥‿♥ ◙‿◙ ^( ‘‿’ )^ 乂◜◬◝乂 (▰˘◡˘▰) ».« ಠ_ృ ಥ_ಥ v_v ►_◄ ►.◄ >..._‘o’)> ^( ‘-’ )^ <(‘o’<) @(ᵕ.ᵕ)@ (*≗*) (─‿‿─) 凸(¬‿¬)凸 ◤(¬‿¬)◥ (∪ ◡ ∪) (●*∩_∩*●) •(⌚_⌚)• !⑈ˆ~ˆ!⑈ ⋋ō_ō` (°,,°) ╚(•⌂•)╝ (-’๏_๏’-)